06/06/2025
Mới đây, Quang Dương – tay vợt pickleball người Mỹ gốc Việt – đã trở thành tâm điểm truyền thông khi nhận án phạt từ Hiệp hội Pickleball Hoa Kỳ (UPA). Cụ thể, anh bị phạt 50.000 USD (tương đương hơn 1,3 tỷ đồng) và cấm thi đấu tại PPA Select Medical Orange County Cup cùng 4 trận MLP Phoenix vì vi phạm điều khoản thi đấu độc quyền trong hợp đồng. Nguyên nhân là do anh tham gia giải Pickleball Lào Cai mở rộng 2025 tại Việt Nam mà không có sự chấp thuận từ UPA.
Từ sự việc này, câu hỏi đặt ra là: liệu các vận động viên chuyên nghiệp có nên tham gia các giải đấu không thuộc hệ thống quản lý của liên đoàn chủ quản? Và pickleball Việt Nam cần làm gì để tránh các xung đột lợi ích tương tự trong tương lai?
Trên thế giới, trong các môn thể thao mang tính nhà nghề, sự tách biệt giữa VĐV chuyên nghiệp và các giải phong trào, nghiệp dư là điều thường thấy. Đó không chỉ là quy định để bảo vệ quyền lợi của tổ chức và nhà tài trợ, mà còn là cách để duy trì uy tín, hình ảnh chuyên môn của VĐV trên đấu trường quốc tế.
Tình huống của Quang Dương gợi nhớ đến câu chuyện nhiều cơ thủ billiards Việt Nam từng bị cấm thi đấu do tham gia các giải đấu tự phát. Và dù xuất phát từ mục đích thiện chí, việc vi phạm các điều khoản hợp đồng độc quyền vẫn dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.
Án phạt của Quang Dương là một bài học rất đáng suy nghĩ với thể thao Việt Nam.
Sự việc của Quang Dương phản ánh một lỗ hổng trong hệ thống tổ chức giải đấu pickleball tại Việt Nam. Hiện nay, rất khó để phân định rõ ràng đâu là giải đấu chuyên nghiệp, đâu là giải phong trào. Nhiều giải được gắn mác “quốc tế”, có sự tham gia của các tay vợt nước ngoài, nhưng lại thiếu quy chuẩn về tổ chức và phân cấp.
Trong khi đó, các VĐV chuyên nghiệp như Quang Dương lại chưa có đủ lựa chọn trong hệ thống giải đấu chuyên biệt tại Việt Nam – điều này có thể khiến họ phải tự xoay sở để duy trì phong độ và thu nhập, đôi khi dẫn đến những xung đột lợi ích như đã thấy.
Một trong những yếu tố then chốt để phát triển pickleball chuyên nghiệp tại Việt Nam là xây dựng hệ thống giải đấu theo mô hình Pro Tour – nơi VĐV được đảm bảo quyền lợi thông qua hợp đồng thi đấu, quảng bá hình ảnh, tiền thưởng và thu nhập ổn định.
Những giải đấu như vậy không chỉ mang tính chuyên môn cao, mà còn là cơ hội để các tay vợt Việt Nam tiến gần hơn với đấu trường quốc tế. Đồng thời, hệ thống giải đấu chuyên nghiệp cũng giúp phân biệt rõ ràng giữa các cấp độ VĐV, tránh việc các ngôi sao góp mặt vào sân chơi phong trào, dẫn đến tranh cãi hay tổn hại hình ảnh.
Dù bị phạt, không thể phủ nhận những đóng góp to lớn của Quang Dương cho cộng đồng pickleball Việt. Với danh tiếng, kỹ thuật và sức ảnh hưởng của mình, anh không chỉ quảng bá bộ môn đến gần hơn với người Việt, mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ theo đuổi con đường chuyên nghiệp.
Tuy nhiên, việc xây dựng hình ảnh VĐV chuyên nghiệp đi cùng trách nhiệm tuân thủ quy định thi đấu là điều cần thiết. Và đôi khi, một án phạt không chỉ mang tính răn đe mà còn là lời nhắc nhở cần thiết cho cả hệ sinh thái thể thao.
Một Quả bóng Vàng Việt Nam không nên đá giải phủi khi đang chơi ở V-League – và một tay vợt pickleball hàng đầu cũng cần được định hướng thi đấu bài bản, gắn bó với hệ thống chuyên nghiệp, tránh để “mạnh ai nấy tổ chức” dẫn đến hỗn loạn và thiệt hại về lâu dài.
Với tốc độ phát triển hiện nay của pickleball tại Việt Nam, việc hình thành Liên đoàn hoặc Hiệp hội chuyên môn để giám sát, chuẩn hóa hệ thống thi đấu, phân cấp giải đấu và bảo vệ VĐV là điều cần được xúc tiến sớm.
Án phạt của Quang Dương không chỉ là sự kiện cá nhân, mà còn là “tiếng chuông cảnh tỉnh” cho thể thao pickleball Việt Nam. Muốn vươn ra thế giới, muốn đào tạo ra những ngôi sao thực thụ, hệ thống phải chuyên nghiệp từ gốc rễ.
Pickleball Việt Nam đang có cơ hội rất lớn để bước vào giai đoạn chuyên nghiệp hóa, và từ những câu chuyện như của Quang Dương, chúng ta cần nhìn nhận rõ hơn về giá trị của tính chuẩn mực, quy tắc thi đấu và định hướng dài hạn cho vận động viên chuyên nghiệp.
Hương Giang
Các tin tức khác